Thứ Năm, 30/10/2025 09:07

Tạp chí Việt Mỹ

Tất cả chuyên mục

VĂN HÓA VIỆT NAM VĂN HÓA HOA KỲ GIỐNG MÀ KHÔNG GIỐNG QUA CON MẮT MỘT CÔ GÁI MỸ

Thứ tư, 20/05/2020 - 21:12 (GMT+7)

TCVM - Casie Tennin là một nữ blogger chuyên về du lịch và ẩm thực người Mỹ. Cô gái đam mêm du lịch này đã từng đặt chân tới 27 quốc gia nhưng có lẽ Tây Ban Nha và Việt Nam là hai quốc gia cô dành nhiều tình cảm hơn cả khi có hẳn 2 chuyên mục riêng về 2 đất nước này trên blog cá nhân. Tại trang blog này, Casie chia sẻ nhiều câu chuyện khi sống tại Việt Nam và những so sánh vui của cô về người Việt và Mỹ.

Chào hỏi 

Lần đầu gặp một người Mỹ, bạn thường sẽ bắt đầu câu chuyện bằng những câu hỏi xã giao như: “Bạn đến từ đâu?” hay “Bạn làm nghề gì?”, hoặc đào sâu thêm một chút vào công việc. Dù câu chuyện có đi tới đâu thì những câu hỏi có tính cá nhân thường dừng lại ở mức đơn giản như vậy. Tuỳ vào thời gian và người nói chuyện mà các câu hỏi này được tuỳ biến đi như: “Dạo này khoẻ không anh bạn?”, “Hôm nay thế nào?”, “Cuối tuần ra sao cô gái?”…

Phụ nữ Việt Nam thì rất sợ nắng còn ngượi lại những cô gái Mỹ lại thích làn da nâu giòn

Ở Việt Nam cũng sẽ có 1001 cách bắt đầu câu chuyện bằng những câu hỏi nhưng không phải như của người Mỹ. Gần như câu hỏi đầu tiên tôi thường gặp phải là: “Bạn bao nhiêu tuổi” (lần đầu khi bị hỏi câu này tôi đã khựng lại đôi chút vì bạn biết đấy, ai lại đi hỏi tuổi phụ nữ bao giờ). Nhưng hoá ra đấy lại là yếu tố quan trọng để người Việt tiện đưa ra cách xưng hô cho phù hợp (tiếng Việt có nhiều các đại từ nhân xưng dựa theo độ tuổi). Và sau câu hỏi đó thường là các câu: “Chị lập gia đình chưa?” “Lương của chị là bao nhiêu?”, “Chị sống ở đâu?”. Cứ như thể mọi người ở đây muốn lấy cắp chứng minh thư của bạn vậy. Hoặc người Việt cũng sẽ rất hay hỏi những câu như: “Đã ăn sáng/ trưa/ tối chưa?” mà thật ra cũng không quan tâm đến câu trả lời, hay lời mời dùng bữa. Chỉ đơn giản người Việt tò mò vậy thôi! 

Cuộc sống gia đình 

Ở Mỹ, các thanh niên đủ 18 tuổi sẽ làm gì? Đi xa, xa thật xa nhà. Ở Mỹ, ngay khi bạn đủ tuổi độc lập pháp lý, bạn sẽ đi học đại học ở những bang hoặc thành phố khác. Nói chung là sẽ bắt đầu một cuộc sống xa nhà. Gia đình tôi là một hình mẫu đặc trưng kiểu Mỹ. Bố mẹ thì sống ở New York, ông bà thì ở Florida, dì và chú tôi thì sống tại Atlanta, anh em họ thì lại ở Colorado, chưa kể các bà con cô bác khác thì ở khắp các bang khác nhau.  Thật may là chúng tôi sẽ vẫn tụ họp với nhau năm 1 lần. 

Còn ở Việt Nam, các thành viên trong gia đình thường gần gũi và thân thiết với nhau hơn. Nghĩa vụ với gia đình thì không phải là một trò đùa và trách nhiệm của con cái là phải chăm sóc bố mẹ và ông bà. Các thành viên trong gia đình gắn kết với nhau và thi thoảng con cái còn có thể ngủ cùng bố mẹ. Như một người bạn Việt Nam của tôi từng viết lên Facebook trước khi đi lấy chồng rằng: “Chỉ còn 2 tuần được ngủ với bố mẹ nữa thôi”. 

“Tuyệt vời ông mặt trời”

Ở Mỹ, người dân chỉ mong chờ những ngày nắng đẹp để còn mặc bikini, bôi dầu rồi lao ra sân mà tắm nắng. Mục đích là để có một làn da nâu như da trâu tới mức có thể bị nhận nhầm với bất kỳ một sắc tộc nào trên thế giới.

Còn ở Việt Nam thì ngược lại. Mặt trời là kẻ thù của tất cả những người phụ nữ. Mỗi khi cần phải đi ra ngoài trời nắng, họ sẽ che kín từ đầu tới chân, chỉ hở ra đôi mắt. Trong văn hoá người Việt, những người có nước da càng trắng thì càng đẹp. Những người da nâu, sẫm màu thì thường không được đánh giá cao về nhan sắc thâm chí còn bị coi là “xấu xí”. Quan niệm từ xưa đã cho rằng, những người da xỉn thì thường có gốc làm nông, làm các công việc chân tay vất vả, còn những người da trắng trẻo thì gắn với hình ảnh tầng lớp giàu có và thượng lưu hơn.

Bãi biển
Nếu hỏi một người Mỹ về một ngày tuyệt vời ở bãi biển là như thế nào thì họ sẽ nói thế này: “Hãy cho tôi một bãi biển ngập tràn nắng, không một gợn mây,  trời thật nóng và những tán dừa phe phẩy”. Lần đầu tiên khi tới Đà Nẵng, tôi đã có một ngày”tuyệt vời” như vậy cho đến khi tôi nhận ra một mình ôm trọn bãi biển và xung quanh không một bóng người. Lúc ấy là 1 giờ chiều thứ 7, cả một bãi biển vắng tanh như thể Thanos vừa búng tay một cái là mọi người đều biến mất.

Cách người Việt Nam và Mỹ đi tắm biển cũng thật khác biệt

Hoá ra là với người Việt giữa trưa là thời điểm tệ nhất để ra bãi biển. Không ai ở Việt Nam đi tắm biển vào giữa trưa cả. Ở đây, lý tưởng nhất để ra biển chơi là 5 giờ sáng, khi mặt trời mới mọc. Bạn sẽ thấy một bãi biển chật ních những người tập thể dục, lớp nhảy Zumba của các bà các cô, những trận bóng chuyền bãi biển hay chạy bộ, nhảy aerobic... Một thời điểm yêu thích khác của người Việt là lúc 5 giờ chiều. Bãi biển cũng sẽ đông đúc các cặp vợ chồng và con nhỏ, những người bơi nhẹ nhàng ở các vùng nước nông hay nằm tắm nắng trên bờ cát khi mà mặt trời đang từ từ lặn xuống. 

Karaoke

Ở Mỹ, bạn sẽ chỉ đi hát karaoke lúc đã quá nửa đêm, sau khi đã uống say mèm và lên sân khấu dưới sự thúc ép của bạn bè và những người xung quanh. Lúc này bạn hát hay rượu hát cũng chẳng còn quan trọng. Và thường thì những cuộc nhậu nhẹt hát hò say sưa như vậy một năm mới có một lần.

Hát Karaoke ư? Mỗi nước một phong cách!

Nhưng tới Việt Nam thì khác. Ở Việt Nam, karaoke như là một tôn giáo đặc biệt là đối với những người trung tuổi. Đi bộ trên đường phố Việt Nam bạn sẽ nghe văng vẳng đâu đó những bài hát ballad Viêt Nam được vang lên. Có thể là từ một phòng khách nhà ai đang hát karaoke – nơi mà cả gia đình thường tụ họp với nhau để hát những bài hát yêu thích. Hoặc có thể đến từ những quán karaoke bên đường nơi mà đồng nghiệp thường tụ họp với nhau mỗi khi tan làm, hoặc sau một trận ăn uống tơi bời. Hoặc có thể là từ những quán cà phê bất kỳ. 

Tiệc tùng tối cuối tuần

Nếu nói về những tối thứ 7 tiệc tùng của thanh niên Mỹ thì chắc chỉ dùng 2 từ: bia và rượu. Thời còn tuổi teen của chúng tôi sẽ là uống rượu trồng cây chuối, uống bia cả boong thì khi trưởng thành hơn chúng tôi sẽ chuyển sang uống bia thủ công ở các quán bar thời thượng.

Còn các bạn trẻ Việt Nam thì lại khác. Ở tuổi 18, các bạn ấy dành thời gian ở các quán trà sữa. Còn ở tuổi 20, trà sữa vẫn là lựa chọn số một (nhất là với các cô gái). Thực tế thì xã hội Việt Nam không ưa hình ảnh con gái nhậu nhẹt và phụ nữ cũng không thích các thức uống có cồn. Điều này làm tôi vô cùng ngưỡng mộ. Tôi từng là một cô nàng bia rượu liên miên và thật sự thấy mệt mỏi với quãng thời gian đó. Nếu muốn kết bạn với những bạn trẻ Việt Nam, bạn hãy thử tập uống trà sữa, còn bia rượu xã giao thì hãy dành cho những độ tuổi lớn hơn, từ 30 tuổi trở lên nhé!

Tối thứ Bảy ở Việt Nam và tối thứ Bảy ở Mỹ thật khác biệt

Dù người Mỹ thì thường ăn với dĩa còn người Việt thì thường ăn đũa, tận hưởng buổi tối thứ 7 hay âm nhạc theo những cách cũng thật khác nhau thì vào cuối ngày, cả người Việt Nam và Mỹ đều yêu thích tận hưởng hoàng hôn trên bãi biển. 

Chúng ta có thể cười khi bất đồng ngôn ngữ, hiểu lẫn nhau chỉ cần qua những nụ cười, chia sẻ những điều tò mò về văn hoá, cùng nhau chụp những bức ảnh selfie hay cùng nhau tận hưởng bữa tối mẹ nấu.

banbientap

Tag (S):

tin mới cập nhật