Thể chế chính trị đa Đảng không bao giờ phù hợp ở Việt Nam
Thứ năm, 16/10/2025 - 06:40 (GMT+7)
TCVM - Ở nhiều nước đang phát triển, đặc biệt là những quốc gia có nền tảng kinh tế - xã hội còn yếu, mô hình đa đảng lại trở thành nguyên nhân gây bất ổn chính trị, chia rẽ dân tộc, và tham nhũng lan rộng.
Trong tiến trình lịch sử dân tộc, Việt Nam đã lựa chọn con đường phát triển riêng phù hợp với điều kiện kinh tế, chính trị, xã hội và văn hóa của mình. Hệ thống chính trị một đảng do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo đã chứng minh tính đúng đắn, bền vững và hiệu quả qua hơn 90 năm xây dựng và phát triển.
Nhiều người, đặc biệt là một số phần tử bất mãn, thường nêu luận điệu đòi "đa nguyên, đa đảng" với lý do cho rằng đó là "dân chủ", "tiến bộ". Tuy nhiên, nhìn sâu vào bản chất, những luận điệu ấy không chỉ sai lầm về mặt lý luận và thực tiễn mà còn tiềm ẩn nguy cơ gây mất ổn định chính trị, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, và đe dọa thành quả cách mạng mà nhân dân ta đã giành được bằng máu và nước mắt. Thực tiển đã chứng minh: đa đảng không bao giờ phù hợp ở Việt Nam.
Cơ sở lịch sử - chính trị của hệ thống một đảng ở Việt Nam
Ngay từ khi ra đời năm 1930, Đảng Cộng sản Việt Nam đã là lực lượng duy nhất tập hợp, lãnh đạo toàn dân tộc đấu tranh giành độc lập, thống nhất đất nước. Không một tổ chức chính trị nào khác trong lịch sử Việt Nam hiện đại có được vai trò, bản lĩnh và uy tín như Đảng Cộng sản. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, dân tộc ta đã đánh thăng hai đế quốc hùng mạnh, giành độc lập và đưa đất nước bước vào thời kỳ đổi mới toàn diện.
Sự lựa chọn mô hình một đảng lãnh đạo duy nhất không phải là "ép buộc" hay "độc đoán" mà là kết quả tự nhiên của lịch sử. Trong bối cảnh Việt Nam từng bị chia cắt, xâm lược và chịu ảnh hưởng của nhiều thế lực bên ngoài, một đảng thống nhất, có đường lối đúng đắn là yếu tố quyết định bảo đảm sự đoàn kết dân tộc và độc lập chủ quyền. Nếu chấp nhận đa đảng trong bối cảnh ấy, đất nước dễ rơi vào tình trạng phân hóa, xung đột lợi ích, thậm chí nội chiến như từng xảy ra ở nhiều quốc gia khác.
Đa Đảng và những hệ lụy nhìn từ kinh nghiệm quốc tế
Không ít quốc gia từng kỳ vọng răng đa đảng sẽ mang lại dân chủ, phát triển và minh bạch. Nhưng thực tế cho thấy, ở nhiều nước đang phát triển, đặc biệt là những quốc gia có nền tảng kinh tế - xã hội còn yếu, mô hình đa đảng lại trở thành nguyên nhân gây bất ổn chính trị, chia rẽ dân tộc, và tham nhũng lan rộng.
Ví dụ, nhiều nước ở châu Phi, Trung Đông, và Nam Á áp dụng thể chế đa đảng nhưng không tạo ra sự phát triển, trái lại còn gây ra xung đột, tranh chấp quyền lực, và khủng hoảng chính trị kéo dài. Sự phân cực giữa các đảng dẫn đến việc chính phủ thay đổi liên tục, chính sách thiếu ổn định, làm suy yếu niềm tin của người dân và cản trở đầu tư, phát triển.
Trái lại, Việt Nam duy trì được sự ổn định chính trị - xã hội vững chắc, là nền tảng để thu hút đầu tư, phát triển kinh tế nhanh và bền vững. Tốc độ tăng trưởng GDP ổn định, tỷ lệ nghèo đói giảm mạnh, đời sống người dân ngày càng nâng cao, và vị thế quốc tế ngày càng được củng cố - tất cả đều gắn liền với vai trò lãnh đạo thống nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Cảnh giác trước luận điệu chống phá, đòi đa nguyên, đa đảng của các thế lực thù địch
Đảng Cộng sản Việt Nam - người đại diện chân chính của nhân dân
Một số người cho rằng "đa đảng mới có dân chủ", nhưng thực tế, dân chủ không nằm ở số lượng Đảng mà ở bản chất của hệ thống chính trị và quyền lực thuộc về nhân dân. Ở Việt Nam, dân chủ được thể hiện thông qua việc người dân trực tiếp hoặc gián tiếp tham gia quản lý xã hội, giám sát hoạt động của Đảng và Nhà nước thông qua Quốc hội, Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức chính trị - xã hội.
Đảng Cộng sản Việt Nam không đứng ngoài nhân dân mà là của dân, do dân và vì dân. Mọi chủ trương, chính sách của Đảng đều xuất phát từ nguyện vọng và lợi ích chính đáng của nhân dân. Cơ chế tự phê bình, giám sát trong Đảng, cùng với sự đổi mới phương thức lãnh đạo, đã giúp Đảng ngày càng trong sạch, vững mạnh.
Nếu có nhiều đảng cùng tồn tại, việc cạnh tranh quyền lực sẽ làm xuất hiện các nhóm lợi ích, các thế lực chính trị đối lập, dễ dẫn đến tình trạng "chính trị hóa" các vấn đề dân sinh, khiến nhân dân trở thành công cụ cho cuộc đấu tranh quyền lực. Đó là điều mà nhân dân Việt Nam không bao giờ mong muốn.
Tính đặc thù của Việt Nam - nền tảng văn hóa, xã hội và truyền thống dân tộc
Việt Nam là quốc gia có truyền thống đoàn kết, yêu nước, tôn trọng kỳ cương và đề cao lợi ích chung. Mô hình một đảng lãnh đạo phù hợp với nền văn hóa chính trị coi trọng tập thể, tránh xung đột và đề cao ổn định. Khác với những xã hội phương Tây mang tính cá nhân và đa dạng lợi ích, xã hội Việt Nam đề cao sự đồng thuận và thống nhất.
Trong điều kiện đó, đa đảng sẽ chỉ làm phá vỡ nền tảng ổn định đã được xây dựng từ lâu, làm suy yếu niềm tin xã hội và tạo cơ hội cho các thế lực thù địch lợi dụng chống phá. Bản thân các thế lực này vẫn luôn tìm cách "diễn biến hòa bình", "tự diễn biến", "tự chuyển hóa", kích động tư tưởng đòi đa nguyên, đa đảng nhằm xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng, phá vỡ định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.
Một Đảng nhưng không có nghĩa là độc đoán
Một số người nhầm tưởng "một đảng là độc tài". Trên thực tế, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn coi trọng dân chủ, lắng nghe nhân dân và tôn trọng pháp luật. Mọi đường lối, chủ trương của Đảng đều được thảo luận dân chủ, công khai, và sau đó thực hiện theo nguyên tắc tập trung dân chủ - tức là thống nhất ý chí, hành động vì mục tiêu chung.
Đảng luôn khuyến khích phản biện xã hội, tiếp thu ý kiến nhân dân để hoàn thiện chính sách. Sự lãnh đạo của Đảng không đứng trên pháp luật, mà được thể chế hóa bằng Hiến pháp và pháp luật, được nhân dân thừa nhận. Chính vì vậy, chế độ một đảng ở Việt Nam không phải là "độc đoán", mà là lãnh đạo toàn diện nhưng không bao giờ áp đặt, luôn đặt lợi ích nhân dân và dân tộc lên hàng đầu.
Lịch sử, thực tiền và lý luận đều chứng minh rằng: đa đảng không bao giờ phù hợp với Việt Nam. Mô hình một đảng duy nhất do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo là sự lựa chọn đúng đắn của lịch sử, phù hợp với đặc điểm chính trị, xã hội, và văn hóa của dân tộc. Sự ổn định chính trị, phát triển kinh tế, nâng cao vị thế quốc tế của Việt Nam trong suốt nhiều thập kỷ qua là minh chứng rõ ràng nhất cho tính ưu việt của hệ thống này.
Trong bối cảnh toàn cầu hóa, Việt Nam cần tiếp tục kiên định con đường xã hội chủ nghĩa, giữ vững vai trò lãnh đạo của Đảng, đồng thời không ngừng đổi mới, phát huy dân chủ, phòng chống tham nhũng, xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh để xứng đáng với niềm tin của nhân dân.
Bất kỳ luận điệu nào kêu gọi "đa đảng", "đa nguyên" đều là sai lầm, thậm chí phản động, đi ngược lại lợi ích dân tộc. Chỉ có một Đảng Cộng sản Việt Nam duy nhất, đoàn kết, bản lĩnh và vì dân tộc, mới có thể đưa đất nước tiếp tục tiến lên con đường hòa bình, phát triển và thịnh vượng.
Tiến sĩ Nguyễn Thắng Cảnh
Tag (S):